Chương 16 | Đến trường

Edit: Sel

Beta: Ngạo

-oOo-

Zillare vỗ về chiếc mũ trên đầu Shirley, cười yếu ớt nói: “Đội nó cũng tốt.”

Shirley chớp chớp mắt.

Rellano không nói gì, ngược lại chuyển sang đề tài khác, về phần bàn tay Zillare đặt trên mũ Shirley, hắn cảm thấy có chút ngứa mắt, muốn gạt ra.

“Việc tối hôm qua làm đến đâu rồi?”

Zillare rút tay về đặt trên đầu gối, trên mặt nghiêm túc hơn, “Đã tăng cường binh lính cấp cao tuần tra ban đêm, có tình huống gì sẽ lập tức đến đây báo cáo cho thần ngay.”

Rellano thập phần hoài nghi lời y, “Anh chắc chắn có thể nhận được báo cáo ngay lập tức?”

Zillare nhún nhún vai, “Vì sao không thể, thần đã nói với cấp dưới hôm nay sẽ hộ tống vương phi đến học viện Billy Billy, đến lúc đó bọn họ sẽ đến học viện tìm người.”

Điều này căn bản là không thể, học viện Billy Billy không phải ai cũng có thể vào, Rellano trợn trắng mắt, “Anh đây là đang trốn tránh trách nhiệm, làm tể tướng sao lại vô trách nhiệm như vậy hả?”

Zillare kề sát Rellano, mỉm cười thấp giọng nói: “Ngẫu nhiên cũng phải cho những người vì dân vì nước mà làm lụng vất vả như thần được nghỉ ngơi một chút chứ, Rellano.”

“Anh đừng có lại gần tôi quá, Zillare.” Rellano đẩy Zillare về lại chỗ ngồi, Zillare chỉ cười cười.

Shirley lẳng lặng nghe bọn họ nói chuyện.

Dù sao cậu đều nghe không hiểu, nghe hay không nghe cũng như nhau.

Chính xác mà nói, Shirley đang thất thần.

Tầm mắt hạ xuống sàn xe ngựa, bên tai chỉ có thanh âm ong ong của Rellano cùng Zillare nói chuyện, trong đầu kỳ thực là trống rỗng.

Lúc bọn họ nói chuyện, mình không cần xen vào.

Rellano luôn tưởng rằng Shirley xuẩn đản đang nghiêm túc nghe bọn hắn nói chuyện, nên cũng không tức giận cậu, nhưng tới khi hắn dặn dò Shirley mới nhận ra bản thân mình căn bản không biết cái đầu mít đặc kia đang suy nghĩ những thứ loạn thất bát tao gì.

Lỗ tai nhỏ của Shirley bị ngón tay thon dài của Rellano xách lên.

“Ta vừa rồi hỏi ngươi, ngươi có nghe thấy không hả?”

Lúc nói chuyện với Shirley, thanh âm hắn cũng sẽ lớn hơn mấy đề-xi-ben so với bình thường.

Shirley lỗ tai có chút nóng, ngẩng đầu chớp chớp mắt, “Anh vừa hỏi tôi cái gì?’

Chậm rãi đưa tay lên sờ lỗ tai mình, nhưng chạm đến chính là bàn tay to lớn ấm áp của Rellano, nhẹ thì thầm: “Lỗ tai nóng.”

Bình thường mà nói, ở Ma giới, lỗ tai càng nhọn biểu hiện thính lực càng tốt, tuy nhiên, lỗ tai Shirley dường như chỉ là một vật trang trí, ít nhất Rellano cho là vậy.

Zillare ở một bên cười khẽ, “Tiểu Shirley, không lắng nghe Rellano cặn dặn thì không được đâu, nếu không ngày mai ngài sẽ phải học ở học viện cấp ba đó.”

Shirley nhìn Zillare đang mỉm cười, lại nhìn Rellano đang trừng mắt nhìn cậu, “Vậy sao?”

Thật ra cậu cũng không biết học viện cấp nào thì tốt hơn, nhưng đại khái trực giác lại cảm thấy cấp ba tương đối hợp với mình.

“Ta thấy vẫn là tùy tiện tìm một khu học viện là được, không cần thiết phải đến trường học, ngươi mà đến học viện Billy Billy thì thật sát phong cảnh.”

Rellano đã quen thói được mọi người xung quanh ngưỡng mộ, nay gặp phải Shirley lạnh nhạt, trong lòng đương nhiên không dễ chịu, lúc còn làm giáo sư ở trường, những học sinh kia ngày nào lại không vây quanh hắn nói cười chứ, thật là chưa từng thấy qua đồ ngốc nào không biết điều như thế!

Zillare khóe miệng khẽ nhếch, thầm quan sát vẻ mặt Shirley, cậu dĩ nhiên là rất bình tĩnh lắng nghe lời Rellano nói, sau lại nhàn nhạt trả lời: “Vậy thì tùy tiện.” (Cứ như vậy đi.)

Rellano vốn tưởng rằng dùng phép khích tướng có thể bức Shirley nói lên ước muốn trong lòng, đành nghiến răng nghiến lợi nói: “Ai cho ngươi tùy tiện, ngươi dám tùy tiện ta lập tức dùng lửa thiêu ngươi thành than!”

Shirley há hốc miệng, mới vừa rồi chính bản thân hắn bảo tùy tiện tìm một khu học viện là được, bây giờ là làm sao, Rellano thực thích nói ngược, “Vậy, tùy tiện…”

Rellano phát cáu.

Zillare dùng tay áo che miệng cười trộm, có thể thấy được bộ dạng kinh ngạc của Rellano, tâm tình thật sảng khoái nha.

Trong bầu không khí ngột ngạt, Zillare vẫn như cũ duy trì nụ cười hòa nhã, được dân chúng trao danh hiệu ‘Sở hữu nụ cười ôn nhu nhất, xinh đẹp nhất, động lòng người nhất’ quả thật không sai.

Học viện Billy Billy nằm ở phía bắc Ma thành, phải đi qua một cây cầu bắc ngang sông Lục hà, trong lúc Rellano đang cố gắng nén giận, Shirley đã đem tầm mắt rời ra ngoài cửa sổ, phong cảnh ban đêm cùng ban ngày quả nhiên thực khác biệt.

Cậu thích ngắm cảnh khắp nơi, nhưng lại không có khả năng đi tới nhiều chỗ.

Những vùng khác nhau sẽ có những đặc trưng khác nhau.

“Tiểu Shirley, ngài trước tiên nên nghe một chút về nội dung khảo nghiệm của buổi phỏng vấn đi.”

Zillare vỗ vỗ vai Shirley, mái tóc vàng dưới ánh mặt trời lay động thật rực rỡ, Shirley híp híp mắt, xoay đầu nhìn qua Rellano.

Rellano tức giận tựa hồ chưa giảm, ngược lại còn tăng thêm không ít, nhưng vẫn cố gắng nhẹ giọng hỏi: “Học qua ma pháp chưa?”

Shirley lắc đầu.

Zillare tiếp lời Rellano mà nói: “Vậy còn pháp thuật?”

Shirley tiếp tục lắc đầu, gần đây cậu lắc đầu riết thành quen, người khác hỏi chuyện gì cậu cũng không biết.

“Có gậy ma pháp không?” Zillare gian nan tìm câu hỏi có thể hỏi được, y đoán, chỉ là đoán thôi, có lẽ Shirley cũng không có gậy ma pháp.

Quả nhiên, Shirley vẫn tiếp tục lắc đầu.

Rellano xoa mi tâm, bất đắc dĩ thở dài, cúi đầu cắn môi thì thầm: “Ngươi tại sao trước khi lên xe không nói sớm!”

Shirley lại có cơ hội mở miệng: “Ngài không có hỏi.”

Zillare cùng Rellano nhất thời im lặng, bọn họ quả thực… không có hỏi.

“Vậy ngài dùng cái gì để đi phỏng vấn, tiểu Shirley?”

Zillare cảm thấy sự việc bắt đầu khó giải quyết, y và Rellano đã sớm đến cảnh giới không cần dùng gậy ma pháp, đại khái đã lâu không đụng tới thứ đó rồi.

“Phỏng vấn không phải là mặt đối mặt nhìn nhau sao?” Shirley vô tội hỏi.

Nếu nói phỏng vấn…

Chính là đem mặt đến phỏng vấn?

Này là ai dạy cậu vậy chứ, Rellano vô cùng vô cùng hối hận sao mình lại đem ngu ngốc này đến học viện Billy Billy.

“Khụ, phỏng vấn là mặt đối mặt không sai, nhưng trong đó còn phải biểu diễn năng lực và sở trường trước mặt viện trưởng Hamase.” Zillare rất kiên nhẫn giải thích cho Shirley, sau đó nhẹ giọng hỏi: “Shirley có sở trường gì không?”

Shirley cúi đầu, nghiêm túc tự hỏi vấn đề của Zillare, Rellano hừ lạnh một tiếng, kỳ thực từ tận đáy đáy đáy lòng hắn vẫn mong ngu ngốc này có sở trường nào đó, chí ít cũng đừng làm mất mặt hắn.

Song, thực tế luôn trái ngược với mộng cảnh.

Shirley ngẩng đầu nghiêm túc trả lời: “Tôi không có sở trường.”

Rellano lúc này hoàn toàn không còn mong đợi gì ở Shirley nữa, liếc xéo cậu một cái, hướng Zillare nói: “Lúc này Ma vương bệ hạ nhất định sẽ phán ‘theo cách nói của người phương Đông chính là thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng’.”

Zillare chỉ cười không nói.

Trái lại Shirley hiện tại lại nói nhiều hơn, đối với ý tứ của Rellano cậu một chút cũng không hiểu, “Chúng ta đâu có ở trên thuyền, hơn nữa xe ngựa đã chạy qua cầu mất tiêu rồi.”

Rellano siết chặt nắm đấm, phiền muộn im lặng: “…”

Zillare vẫn duy trì mỉm cười hòa ái, “Chúng ta trước tiên nên đến chào hỏi viện trưởng Hamase, chắc hẳn ông ấy đợi chúng ta cũng lâu rồi.”

Rellano gật đầu, coi như đồng ý.

Shirley không có ý khiến, là bọn họ dẫn cậu đến học viện, cậu sẽ không có ý kiến, không phải ai cũng có thể được đến học viện Billy Billy này học tập.

.

Xe ngựa dừng lại trong bóng râm dưới tàng cây, ba người bọn họ mới từ trên xe đi xuống, đón tiếp bọn họ đầu tiên chính là Sharp đã bay tới đây trước.

“Sharp, ta vừa nãy ở cổng trường nhìn thấy một người rụt rè sợ hãi ra là ngươi sao?” Zillare bắt đầu trêu chọc bộ dáng Sharp ngoài cổng khi nãy.

Đó là khi Sharp mới vừa nhận chức quản gia trong thành của Rellano, có một lần, bởi vì có chút chuyện phải ra khỏi thành, nên y mới đến trường học này tìm Rellano lúc ấy đang làm giáo sư, không may bị một vài học sinh nghịch ngợm lầm tưởng y là vật dùng để luyện tập, thiếu chút nữa dùng ma pháp biến Sharp thành dơi nướng.

Từ đấy về sau, Sharp vừa nghe đến ‘học viện Billy Billy’ sáu chữ này liền sợ hãi không thôi, ký ức ngày xưa đã khắc sâu trong đầu y, mãi cũng không quên được.

“Zillare đại nhân, ngài cũng cười tôi.” Sharp xấu hổ cười khổ, y thừa nhận mình rất sợ lại phải đến đây.

Zillare tựa hồ không muốn bỏ qua cho Sharp, “Nếu cũng đến đây rồi, vậy thì theo chúng ta vào thôi, Sharp.”

“Chuyện này…” Không dễ gì được Zillare đại nhân mỉm cười mở lời mời, nhưng là y không muốn lần nữa trở thành dơi nướng, y nhìn nhìn Rellano, “Rellano vương tử…”

“Nếu Zillare mở miệng thì ngươi cũng đi theo đi, thuận tiện chiếu cố Shirley!”

Ý tứ của Rellano đằng sau câu nói ấy, là muốn Sharp coi chừng tốt Shirley, đừng để cậu chạy loạn, càng đừng để cậu nói lung tung, Rellano lấy ánh mắt ra hiệu cho Sharp, Sharp hiểu được liền thông cảm mà nhìn Shirley.

“Vâng, Rellano vương tử!”

Trả lời đơn giản, hùng hồn, còn rất quy củ.

Shirley đang tò mò đánh giá khu học viện ma pháp truyền thống cổ kính này, nghe được liền không cho là đúng, tiếp tục đi bên cạnh Rellano, dù sao cậu vẫn cảm thấy bên cạnh hắn tương đối có cảm giác an toàn, chỉ là bản thân cậu không nhận ra điều đó mà thôi.

Học viện Billy Billy kiến trúc rất cổ xưa, trên tường cũng tản ra phong vị cổ kính, cổng lớn tự động mở ra, lính gác cửa thấy là Rellano và Zillare đồng thời xuất hiện, kinh ngạc hồi lâu không nói được thành lời.

Bình thường bọn họ chỉ được chiêm ngưỡng diện mạo hoàng thất qua các bức bích họa trên tường trong học viện, hôm nay lại xuất hiện trước mắt bọn họ sao có thể không kinh ngạc, không kích động, toàn thân run rẩy không biết phải làm sao.

Sau khi vào trường, Rellano và Zillare đều hồi tưởng những chuyện cũ ngày xưa đã từng xảy ra nơi đây.

“Thật lâu không trở lại, nơi này vẫn như xưa, không có gì thay đổi.”

“Ta cảm thấy rằng nếu như có gì thay đổi, thì đã không còn là học viện Billy Billy, vì nơi này là một trường học rất nghiêm khắc và truyền thống.”

Cũng là một trường học đào tạo ra những phần tử tinh anh.

“Có thể được học ở đây nhất định rất vinh hạnh.” Sharp nêu ra tán thưởng từ đáy lòng, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ cùng sùng bái đối với Rellano và Zillare.

Shirley đối với lời của y không có phản ứng gì, chỉ yên lặng đi bên cạnh Rellano, cái mũ vẫn đội trên đầu, không có ý định tháo xuống, hơn nữa đầu cũng cúi tương đối thấp, dễ dàng nhìn đường.

Đột nhiên một trận gió mạnh thổi lên, một vật thể to lớn như đầu người hướng Shirley xông tới…
.

.

.